Thứ hai, Tiêu Sở Uy ra sân bay từ sáng sớm, anh mất hơn hai giờ để bay đến Bắc Kinh như dự định, vừa đến sân bay đã có một chiếc xe RANGE ROVER SVAUTOBIOGRAPHY ở đó chờ anh, Giang Đồng đi đến xe mở cửa cho anh:
"Cậu Tiêu, ông chủ bảo tôi đến đón cậu.”
"Được. Do dự một lúc Tiêu Sở Uy lạnh lùng đáp lại rồi bước lên xe.
"Cậu Tiêu, sắp năm mới rồi, ông chủ đã rất mong cậu về, cậu có định ở lại đến khi đó không?”
Giang Đồng nhìn qua kính treo trong xe, anh dè dặt hỏi Tiêu Sở Uy.
"Không.”
Tiêu Sở Uy thẳng thừng đáp lại, mắt anh nhìn những dòng trạng thái trên wechat, anh không ngần ngại thả tim vào bức ảnh Thiên Manh đăng cô cùng Rachel ở Tây Hồ.
Mắt anh bắt đầu nhắm lại, ngã người ra ghế, đã hơn 20 năm rồi anh mới về lại Tiêu gia, kể từ khi ông ngoại anh là Thẩm Cung Chấn đã đón anh về sống cùng, dưới sự nuôi dưỡng của ông, Tiêu Sở Uy lớn lên với thân phận là cháu trai của người thành lập nên ngôi trường đại học hàng đầu ở Hàng Châu, anh không để ông ngoại thất vọng, anh nhận bằng tiến sĩ năm 25 tuổi, anh chẳng những làm tốt trách nhiệm được giao phó mà còn tự mình thành lập thêm một công ty
riêng. Sau khi ông bà ngoại mất, cuộc sống của anh cũng chỉ xoay quanh công việc, đối với anh đó là mục đích để tiếp tục tồn tại.
Chiếc xe không mất nhiều thời gian để đưa Tiêu Sở Uy về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-em-lac-duong-ma-den-ben-anh/3735325/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.