A Sinh gõ mạnh ‘Rầm rầm rầm –’ tạo nên tiếng động vang vọng trong đêm. Miệng thì gọi to “Lão đại phu, lão đại phu… Mau cứu mạng…”
“Ai đó?” Lão đại phu mơ mơ màng màng mở cửa. Thoáng chốc 1 bóng người quen thuộc như 1 trận gió ào vào trong. Nghe tiếng thấy người, vô cùng lo lắng cầu xin: “Lão đại phu, xin lão hãy nhanh chóng cứu chữa cho Niệm Sinh. Hắn sắp chết rồi.”
Hả!
Lão đại phu chớp mắt 1cái liền tỉnh táo ngay, ngạc nhiên nói: “Mau để người xuống, ta xem xem.”
Địch Dĩnh không dám dừng lại đến nữa khắc. Ngay lập tức ôm người vào trong phòng. A Sinh cũng vội vội vàng vàng thấp thêm vài cây nến. Lão đại phu ngồi ở mép giường bắt mạch cho Lãnh Niệm Sinh, sau đó kêu lên 1 tiếng: “Hỏng!”
Địch Dĩnh và A Sinh cùng nhìn thoáng qua nhau. Sắc mặt trắng bệch.
“Nhị thiếu gia rốt cuộc có cứu được hay ko?”
“Tình trạng hiện giờ của Niệm Sinh ra sao? Mau nói cho ta biết?”
Lão đại phu lắc lắc đầu, “Hắn trúng độc rất nặng, người đã hoàn toàn rơi vào trạng thái hôn mê. Ngươi phải có dự tính cho chuyện ko may. Ta lập tức đi làm thuốc giải độc, chỉ có thể nghe theo ý trời mà thôi.” Lão đại phu vẫn chưa nói hết là nếu ko phải trong cơ thể của Lãnh Niệm Sinh đã có kháng thể với độc dược, nói ko chừng đã sớm về với tổ tiên rồi chứ ko chống đỡ được tới giờ đâu.
Rầm!
Địch Dĩnh chấn động, ko ngừng run rẩy lui về sau vài bước. Ko thể nào chấp nhận, buổi sáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-hieu/1850515/quyen-2-chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.