Ánh đèn yếu ớt, cờ trắng treo ngược rủ xuống khuê phòng rộng rãi rãi, không có gió, chỉ có giấy tiền vàng mả khói bụi lượn lờ. Huyền Cốc Lão Nhân tức giận mắng chửi người chỉ là hơi dài yếu chút thôi thế mà đám đồ đệ đã chuẩn bị tang lễ cho người. Trong tất cả đồ đệ, Kỳ Vân là người được ông coi trọng nhất. Ông quyết định phó thác nữ nhi duy nhất cho hắn, người làm phụ thân như ông cũng an lòng. Ông cố nắm giữ tay Linh Ngọc giao đến trên tay Kỳ Vân, tha thiết cầu chúc.
Thành trường an trong phủ Đường môn ai nấy đang nháo nhào hình như đang tìm gì đó thì ra là tìm Tiếu từ cô là siêu cấp mù đường. Thuở nhỏ Tiêu Từ là ở trong Đường Môn được trên dưới sủng ái bảo vệ mà lớn lên. Lần này là lần đầu tiên Tiêu Từ rời khỏi Đường Môn, bước vào giang hồ, ta lo lắng trời sanh tính trong sáng lương thiện kinh nghiệm sống của nàng chưa nhiều, ngộ nhỡ.
Cô lạc vào một khu rừng tình cờ gặp phải một thiếu niên đang ngồi đánh cờ và ngồi trên xe lăn. Bỗng một đám sát thủ tính thích sát hắn thì ra Thần Hỉ là con trai của Kỳ Vân giang hồ đồn rằng gia tộc này xem bói rất hay. Cô đã giải quyết đâm thích khách cứu hắn một mạng hắn đã giúp cô trở về nhà nhưng hai kẻ lại ngẩn ngơ nhớ thương nhau. Liệu chuyện tình của họ sẽ ra sao.