Ánh đèn yếu ớt, cờ trắng treo ngược rủ xuống khuê phòng rộng rãi, không có gió, không có tiếng côn trùng, tiếng ếch kêu vang , chỉ có giấy tiền vàng mả khói bụi lượn lờ.
“Ta còn chưa có chết đâu”. Nằm ở trên giường Huyền Cốc Lão Nhân rít gào, nhưng những ngày qua đã mất mười phần trung khí.
“Phụ thân, đốt sớm một chút có thể tạo mối quan hệ tốt.” Mua chuộc được quỷ.
“Nha đầu kia, ngươi đang nguyền rủa cha ngươi chết sớm sớm siêu sinh à.” Huyền Cốc Lão Nhân tức giận nói. Ngay từ mấy ngày trước ông cũng đoán được đại nạn sắp giáng xuống.
“Sư phụ, Linh Ngọc sư muội đã không ngủ vài đêm vì gấp hoa sen giấy.” Chân đèn đài sen , dẫn đường hoàng tuyền. Thị Hồn ngáp một cái, đáng thương vì bị uy hiếp bắt làm khổ dịch không thể nằm lên giường.
“Kỳ Vân, con lại đây.” Huyền Cốc Lão Nhân nhìn chăm chú vào nam tử không nói một câu quỳ ở một bên trên mặt đất .
Kỳ Vân ngẩng đầu lên, ánh mắt lạnh lẽo sâu sắc giống như băng thạch ngàn năm .
Trong tất cả đồ đệ, Kỳ Vân là người điềm tĩnh nội liễm nhất, mặc dù ít nói chút nhưng xử sự đâu vào đấy công tư nghiêm minh, rất được người trên dưới trong Huyền Cốc tin tưởng dựa vào. Phó thác nữ nhi duy nhất cho hắn, người làm phụ thân như ông cũng an lòng.
"Con nghe đây, Huyền Cốc Lão Nhân ta đem nữ nhi duy nhất giao phó cho con"
“Phụ thân!”
“Sư phụ!” Sắc mặt mỗi người ở đây đều chuyển biến, ngay cả Quái Y Vô Thường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-the-lac-duong/27298/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.