Trời dần dần sáng lên, mặt trời mọc lên ở hướng Đông.
Cả đêm Kỳ Vân không ngủ ngồi ở trước giường, trong đầu kinh hãi vẫn chưa hồi phục.
"Thật là khó chịu????" Đường Tiêu Từ thở dài. Trong đầu của nàng dường như có hàng trăm con kiến nhỏ chui vào!
"Tỉnh, tối hôm qua nàng uống say." Đôi mắt của hắn bình tĩnh giống như hai hồ sâu thăm thẳm không thấy đáy." Uống vào viên thuốc này, nàng sẽ thấy tốt hơn một chút.”
"Đa tạ." Nhận lấy thuốc từ bàn tay kiên cường mạnh mẽ của hắn đưa ra, vô ý đụng chạm hắn, giống như có một luồng điện chạy qua thân thể của nàng, lòng của nàng đột nhiên nhảy một cái.
Nàng nhớ lại đêm qua, nàng cường hôn hắn, còn cởi sạch y phục của hắn, sau đó lên giường??? Trời ạ! Nàng không mặt mũi nhìn người, cúi đầu nhìn thấy y phục vẫn còn mặc chỉnh tề ở trên người mình???? Nguyên lai là mơ!
Gần đây nàng luôn nằm mơ thấy nụ hôn của hắn, thấy hắn nhiệt tình ôm và hắn ôm nàng đến trên giường??? Ha ha, đây hết thảy cũng chỉ là một giấc mơ, căn bản hắn không thể đối với nàng như vậy.
"Kỳ đại ca, ngươi cũng uống rượu sao? Tại sao mặt hồng như vậy?" Nước lạnh pha lẫn thuốc giải rượu có phần làm giảm bớt bối rối của nàng, nàng giương mắt kinh ngạc nhìn thấy nước da ngăm đen của hắn ửng hồng, rõ ràng nhất là lỗ tai của hắn, tất cả đều hiện ra màu hồng.
"Không có sao!" Nàng cư nhiên lại nghĩ về chuyện tối ngày hôm qua, càng buồn bực hơn chính là,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-the-lac-duong/27305/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.