Cổ Tiểu Mộc là một tên thư sinh lên đường ứng thí nhưng lại nghèo rách mồng tơi. Nếu không còn cách nào khác, mình cũng chỉ có thể học tập chiêu thường dùng nhất của các đại hiệp từ xưa đến nay – cướp của người giàu chia cho người nghèo! Tự mình đi cướp, tự chia cho mình. Tiếp cận một gia đình thanh danh không tốt, trong nhà không có chó, bảo hộ không nhiều lại có võ công không cao… Chủ đất là chuẩn! Tốt nhất là tường vây nhà bọn họ không quá cao. Nếu có thể dâng luôn chỗ cất tiền luôn thể thì… ví như có nguyên bảo trước cửa gì đó chẳng hạn.
Nhưng lần cướp đầu tiên hắn lại không may bị một nhóm giang hồ đuổi đánh, thì may mắn được cứu bởi Bách Lý Mạc Nhiên. Cổ Tiểu Mộc chỉ cảm thấy người nọ thoắt cái đã biến mất, sau đó khoé mắt tựa hồ cẩm nhận được một ánh sáng như ánh chiều buông loé lên. Vậy mà khi hắn chăm chú nhìn sang, Mạc Nhiên đã ngồi lại trên lưng ngựa. Điều duy nhất có thể chứng minh y từng rời khỏi ngựa, chính là trên con đường hoang dã mà đôi huynh đệ lúc nãy chạy trối chết xuất hiện hai thi thể.
Nhìn sắc trời, giật cương ngựa, Mạc Nhiên nhân lúc trời chưa tối phi ngựa đến trấn nhỏ phía trước để nghỉ trọ. Chỉ có thể nói là y vô cùng lợi hại. Mà tiểu tử Cố Tiểu Mộc kia lại không biết vô sỉ, được dũng sĩ cứu mạng một lần, sau đó liền trở thành cái đuôi nhỏ bám riết người ta, bắt người nó cưu mang rồi nói chuyện yêu đương với mình…
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.