“Mạc Mạc, chúng ta đích thị là đang đi về hướng Nam sao? Thế nào càng đi càng lạnh vậy?” Nam nhân thân mặc áo lông, trên cổ còn choàng thêm một cái đuôi hồ ly, hai tay không dắt ngựa mà khép chặt trong tay áo ngồi trên ngựa than vãn.
Lườm y một cái, đáng tiếc ánh mắt xem thường dưới sa mạo không thể truyền được tới.
“Đường là ngươi dẫn, ngươi nói này có phải phương Nam hay không! Ngươi lại thật sự lạnh thành như vậy sao?”
“Đúng nha, buổi tối càng lạnh hơn. Ai, giường ấm lại không chịu, đại mùa đông này, một người ngủ thế nào cũng thấy lãnh a!” Than thở lớn tiếng như vậy giống như chỉ sợ người khác nghe không được.
“Ngươi nói ai là giường ấm?” Thanh âm lạnh như băng theo từng cơn gió buốt bắn về phía nam nhân đang được bọc như một cái bao vải.
“Đương nhiên là tiểu sinh ta kẻ hèn mọn này! Mạc Mạc nha, ngươi buổi tối thật sự không cần ta giúp ngươi ấm giường sao? Cho dù là làm ấm chân cũng được.” Đại nam nhân sáp lại gần bày ra mị tiếu, vẻ mặt mong mỏi cùng khát vọng.
“Ngươi để cho ta dùng huyết hồn đem lời kia của ngươi sửa chữa một chút, ta sẽ đồng ý.” Sờ tay vào ngực.
“Nha! Mạc Mạc, ngươi xem có khách ***! Thật không nghĩ tới một hương thôn tiểu trấn vậy mà cũng có khách ***! Ta đi trước xem có còn phòng hảo hạng không. Giá!” Nam nhân hét mã một tiếng, nhanh như chớp chạy trốn.
Mạc Nhiên nhìn bóng lưng của y, sau một lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hue-thu-thien-nhai/2015906/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.