Duyên phận trời cho, nắm giữ hay không do người, chỉ là có một ngày không thể biết được chút duyên phận cuối cùng cũng bị ông trời lấy đi, khó lòng mà níu lại được. Bản thân đã cố giữ mà cũng chỉ như hạt cát dần dần trôi qua kẽ tay.
Câu chuyện của họ rất buồn, buồn như khi cánh hoa anh đào rơi xong, chỉ để lại một sự đơn độc kì lạ cho người xem. Có thể giữa họ từng đẹp như khoảnh khắc anh đào vẫn đang rơi, nhưng cũng là như anh đào rồi sẽ chạm đất, hạnh phúc có nhau cũng không còn nữa. Giữa họ đã định trước là không có duyên phận mà vẫn cứ tương ngộ với nhau, chỉ là làm khổ nhau mà thôi. Tu Yển vẫn như ngày đầu gặp gỡ, càn quấy không thôi, Từ Hoa vẫn cứ là người tĩnh lặng. Sau nhiều biến cố lòng người không đổi, nhưng con đường người lựa chọn đã đổi. Tu Yển vẫn là người của mưa bụi Giang Nam, còn Từ Hoa đã chọn theo Bồ Đề pháp hội, quên đi chuyện tình ái nhân gian. Họ có gặp lại nhau một lần nữa cũng chỉ có thể thêm một lần từ biệt. Đây là nghiệt duyên.
Cho dù có trụ vững sau giông bão nhưng không chọn cùng con đường, họ cũng không thể tiếp tục tình cảm này. Chỉ có thể lẳng lặng cầu mong đối phương có hạnh phúc của riêng họ. Mời các bạn cùng theo dõi.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.