Tôi là Đường Bách Ngọc. Năm nay tôi đã là sinh viên năm ba của trường đại học y danh giá nhất thành phố. Nói ra thì cũng có chút tự hào vì bản thân đó giờ không nghĩ là sẽ vào được chỗ này,dù gì thì đây cũng là trường đại học y duy nhất ở thành phố này mà.
Bách Ngọc,đứa trẻ đẹp trai Lương Viên ở nhà đối diện đậu đại học y duy nhất ở thành phố rồi.",.....học cùng một lớp nhưng hắn ta lại là lớp trưởng nên suốt ngày trêu ghẹo tôi, bắt nạt tôi đủ thứ. Nhưng anh là vì yêu cô nên muốn chọc ghẹo cô. Cuối cùng thì họ cũng đến với nhau nhưng duyên trời trêu người khi cô phải sang nước ngoài chuyên tu, bỏ lại anh nơi đây một mình.
Đã một năm trôi qua chúng tôi chỉ có thể giữ liên lạc qua điện thoại , email. Tuy yêu xa nhưng anh vẫn là một người bạn trai đúng mực. Hôm nay sân trường của chúng tôi tấp nập đóng những sinh viên mới. Khiến lòng chúng tôi bồi hồi. Hôm nay Lương Học Trưởng có buổi toạ đàm cùng các bạn sinh viên mới để các bạn hiểu được giá trị của nghề này và phải cố gắng chuyên tâm học thật tốt. Những gì Lương Học Trưởng phát biểu trên bụt kia đã bị một người đứng từ xa thu mọi thứ vào tầm mắt.