Diện tích của trường đại học quả thật khiến người khác cảm thấy thật khủng bố. Diện tích càng lớn, bố trí các khu vực càng nhiều càng chứng tỏ sự đẳng cấp của trường. Càng không nói tới ở đây lại là ngôi trường y duy nhất của thành phố A, diện tích nhất định là không tưởng nổi. Nội cái khuôn viên trường thôi cũng đã đè bẹp các trường cùng ngành khác rồi. Người ta khuôn viên trường chỉ có trước và sau, đẹp cảnh thoáng mát, hợp tình hợp lí. Còn ở đây thậm chí còn phân chia các khu khuôn viên thành Nhất, Nhị, Tam, Tứ, huống chi là nói tới các nơi khác?
Cho nên các sinh viên thường rất ít khi đi dạo khuôn viên, vì sợ sẽ lạc đường một cách xấu hổ, bây giờ lại đang đi vào thời tiết mùa đông, nên đa số mọi người đều trở nên lười biếng mà quay về kí túc xá, thậm chí ngay cả những sinh viên đam mê thể thao chạy bộ cũng chui núp trong chăn mềm nệm ấm.
Duy chỉ có một người nãy giờ tốn không ít thời gian chạy qua mấy cái khuôn viên rất năng nổ.
Không ai xa lạ, đó chính là tôi. Học trưởng Lương anh tuấn của mọi người.
Vì đã rất năng nổ trong việc chạy khắp nơi khiến tim cũng muốn đập loạn, huyết áp cũng muốn tăng cao, cho nên tôi liền rất muốn thành thật khai báo một việc.
Đó là nãy giờ chạy qua ba cái khuôn viên, tôi đã chửi tục không dưới mười bốn lần rồi.
Việc này nếu để người khác nghe thấy, nhất định hình tượng của tôi sẽ sụp đổ ngay lập tức.
Tuy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-truong-anh-that-phien/133179/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.