Edit: Hyukie Lee
Thanh Hoa Bắc Đại dễ vào như vậy sao? Thiên tài ở thành phố S này cũng hơi nhiều rồi đó.
Vì chuyện này mà hảo cảm của Kiều Thiều với vị đại thiếu gia Tạ gia lại nhiều thêm một chút: “Không phải là rất lợi hại sao, sao lại thành không bình thường chứ?”
Kiều Tông Dân nói: “Ba không nhìn lầm đâu, trong lòng đứa bé kia đều là hận.”
Kiều Thiều nhíu mày: “Hận ai?”
Kiều Tông Dân: “Tất cả mọi người.”
Thôi thì ngài nói là toàn bộ thế giới luôn đi! Kiều Thiều vui vẻ: “Ba, người ta đã sớm qua kì trung nhị rồi, chắc bây giờ cũng trưởng thành.”
Kì trung nhị: Tuổi teen thích ảo tưởng sức mạnh.
Kiều Tông Dân cũng không giải thích: “Thôi, dù sao thì con cách xa nó ra một chút.”
Kiều Thiều không sao cả: “Vâng, chào hỏi xong sẽ không để ý tới.”
Kiều Tông Dân gật gật đầu, không nói thêm gì nữa.
Đứa bé Tạ gia kia hắn có ấn tượng rất sâu, tuy chỉ gặp qua mấy lần nhưng lại khiến hắn cả kinh.
Tình huống của Tạ thị Kiều Tông Dân cũng biết, tư tưởng Tạ Vĩnh Nghĩa mốc meo, một lòng muốn kéo dài gia nghiệp của mình, con trai Tạ Thừa Vực không nên thân, vì thế lão dồn hết tâm tư lên người đứa cháu trai duy nhất.
Mà đứa nhỏ này cũng xuất sắc thật sự, học gì cũng nhanh, thông minh đến đáng sợ, loại thiên tài này nếu sinh ở gia đình bình thường thì là hoàn mỹ, sinh ở Tạ gia thì là nghiệp chướng.
Dục khống chế của Tạ Vĩnh Nghĩa rất mạnh, hóa thất vọng trên người con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-tra-ngoi-cung-ban-khong-can-an-ui/1310542/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.