Phong Vãn Thu hắn có một người muội muội thất lạc đã lâu, lại không ngờ nàng lưu lạc vào cung làm phi tử, cố găng tìm kiếm nàng bao nhiêu lâu rốt cuộc cũng có kết quả, vậy nên hắn không thể nào kìm nén được mà chạy vào cung xông xáo kiếm người. Nhưng thật ngại ngùng, hắn lại có thể bị lạc đường a, cũng chỉ lại hoàng cung này vì sao lại lớn như thế, cảnh sắc các nơi dường như đều có điểm tương đồng, chẳng khác gì một dãy mê cung có điểm bắt đầu lại không tìm được lối ra vậy nên mới khiến hắn rơi vào cái tình cảnh khốn đốn, muốn về không được, muốn tiến không xong, mà nếu đi hỏi đường thì kiểu gì cũng đánh động đến cấm vệ binh bảo vệ hoàng thượng. Đang rối rắm không biết phải làm sao thì hắn bỗng gặp được cơ duyên, chính là vô tình may mắn thấy hoàng thượng cao cao trong truyền thuyết.
Vị hoàng thượng này cũng thật anh tuấn nha, từng đường nét trên mặt đúng là không thể chê vào đâu được. Y chính là đang ở nơi này say rượu bày tỏ hết nỗi lòng mình a, thậm chí còn có thể nhầm một kẻ xa lạ như hắn thành tiểu thái giám rồi đòi hắn phục vụ. Nhìn trên phân nhượng có thể dễ dàng tìm được muội muội hơn, vậy nên hắn chấp nhận giả dạng thành một tên hoạn quan bất nam bất nữ. Nhưng mà vì sao, cố tình hậu cung mĩ nữ nhiều như mây, hoàng thượng không đi sủng ai người này người nọ mà cứ thích đè hắn ra để mà thương thức?
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.