Xem ra, hoàng tộc cũng không hạnh phúc hơn so với dân chúng bình dân bọn hắn bao nhiêu, nhìn hắn một bộ dáng thương tâm muốn chết, đích thị là có rất nhiều chuyện thương tâm không chịu nổi.
Khó trách hôm nay là ngày sinh của hắn, lại còn uống say mèm. Này làm hoàng thượng cũng thực không dễ dàng a.
Có chút đồng tình hoàng đế còn trẻ này, Phong Vãn Thu cũng không giãy dụa nữa, vươn tay vỗ nhẹ nhẹ phía sau lưng hoàng thượng.
“Mẫu hậu, trẫm biết ngươi thích hoàng đệ, không thích trẫm, trẫm nguyện ý đem ngôi vị hoàng đế nhường lại, nhưng hoàng đệ còn nhỏ, chống đỡ không nổi toàn bộ triều đình, chờ hoàng đệ trưởng thành, trẫm nhường ngôi vị cho hắn.” Như cảm thấy trấn an của Phong Vãn Thu, hoàng thượng vừa nức nở, vừa nói.
“Ngươi muốn cho ra ngôi vị hoàng đế?” Không dự đoán được hắn cư nhiên sẽ nói ra lời nói này, Phong Vãn Thu ngây ngẩn cả người.
Xưa nay vì tranh đoạt ngôi vị hoàng đế, chuyện huynh đệ cãi nhau, cốt nhục tương tàn thật nhiều, có lần nào không phải biến thành gió tanh mưa máu, nhưng hôm nay, người này lại nói muốn buông tha cho ngôi vị hoàng đế mỗi người tha thiết ước mơ?
“Ngôi vị hoàng đế tính cái gì, chỉ cần mẫu hậu ngẫu nhiên cười một cái với Sâm nhi, Sâm nhi đã thấy đủ.” Hoàng thượng cười, trong giọng nói tràn đầy chua sót.
“Ngươi không sợ Thiên triều hủy ở trong tay Thái Hậu?” Nhíu mày, Phong Vãn Thu nhịn không được hỏi một câu.
Tuy rằng, thiên hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-thuong-du-do-thi-ve/1933000/chuong-1-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.