Nếu như em nói em mệt mỏi, anh có thể dừng lại tất cả mọi chuyện hay không? Nếu như em nói em mệt mỏi, anh có thể buông tay em ra hay không? Cuộc sống này, ở cạnh em, đối với em chẳng khác nào là một loại cực hình, dày vò em trong khổ đau, khiến cho em không cách nào có thể tiếp tục nữa. Anh, em buông tay ra, anh nhé!
Nếu như yêu mà đau khổ như thế, tại sao lại cứ phải tình nguyện yêu? Nếu như yêu mà đổi lại là những giọt nước mắt, như vậy tại sao lại không thể dừng lại? Tổn thương trong trái tim, sớm đã chất chồng, vết thương mới chèn ép lên vết thương cũ, tạo ra một vết hằn sâu chẳng thể nào lành lại được nữa.
Anh giống như là một cơn gió, lướt ngang qua cuộc đời của em. Anh dạy cho em cách yêu, dạy cho em cách nở nụ cười chân thật, rồi lại tàn nhẫn bóp nát linh hồn của em. Anh, em xin lỗi, em thua rồi! Thua trong tình yêu, thua trong cả cuộc đời này. Người bên cạnh anh, không phải là em. Người có thể khiến anh hạnh phúc, không phải là em. Em biết, em không xứng đáng với anh, cho nên em buông tay. Cầu chúc cho anh có được một hạnh phúc thực sự thuộc về mình.