Tôi bật cười, cái anh chàng này khi say cũng thật hài hước.
- Họ có làm theo lời anh không?
- Cô nghĩ có hay không?- Anh dùng nửa mắt liếc xéo tôi. Chai rượu vang thượng hạng bị anh dốc đến giọt cuối. Thành Lãm say bét nhè. Anh nằm gục trên bàn nói mấy lời lè nhè. Tôi lấy cái áo măng tô khoác lên người của anh rồi đi ngủ với bé con. Đêm ấy, tôi lại mơ giấc mơ kinh hoàng kia. Bọn đồ tể cấu xé tôi như một con thú hoang. Tôi nghe thấy giọng nói của Vũ. Anh gọi tôi tỉnh dậy từ trong cõi chết. Năm đó anh đã cứu lấy tôi.
Hôm nay, Lãm nói anh sẽ trở về nhà sớm. Cho nên chúng tôi sẽ cùng nhau đi trung tâm thương mại. Anh nói muốn chọn một ít đồ cho Như Văn, dù sao bé con cũng đã lớn hơn rồi. Vốn dĩ tôi không quan tâm lắm bởi vì tôi ít khi tới mấy chổ đông đúc như vậy. Nhưng hôm nay tôi lại đồng ý với anh vì tâm trạng tôi khá hơn nhiều. Buổi chiều, Lãm trở về. Anh mang một tấm danh thiếp đến cho tôi. Trên đó đề thông tin của David.
- Sao anh có nó?
- Một người khách hàng của tôi quen với ông ấy. Nghe nói cô muốn theo ông ấy học nên tôi hỏi giúp cô. – Lãm cười tươi, anh bế Như Văn lên, hôn vào má bé con.
- Cám ơn anh, nhưng cuộc thi đã kết thúc hơn nửa tháng rồi. Tôi không có cơ hội nữa. – Tôi cuối mặt nhìn tấm danh thiếp.
- Không đâu Quyên, tôi sẽ giúp cô hẹn ông ấy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-trong-gio-may/111260/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.