Tiết xuân tháng ba, trên bãi sông nước xanh biếc. Bạch Thiên Thiên đang ngồi giặt y phục bên bờ, Cuộc sống tốt đẹp chính là có mơ ước, lúc Bạch Thiên Thiên nấu thuốc cho phụ thân vẫn còn tính toán, ngày mai đi lên trấn trên xem có tìm được công việc thêu thùa không, một tay thêu thùa của nàng được luyện từ nhỏ theo mẫu thân mà ra, thật sự không phải tự thổi phồng
Hạ Mạt Nhi đứng trong sân đã lâu, nàng không xác định được hôm nay tới thăm hỏi có phải quá đường đột không, hoặc là Bạch Thiên Thiên không phải người nàng cần tìm. “Thì ra là Mạt Nhi tỷ tỷ, hơn chục năm không thấy quả nhiên càng ngày càng đẹp" Hạ Mạt Nhi nhờ “Thiên Thiên, tướng mạo của muội giống tỷ đến bảy phần, cho nên tỷ muốn cầu muội một việc, bây giờ cũng chỉ có muội mới giúp được tỷ.”“Thiên Thiên, muội có thể thay tỷ đi Sở phủ ngây ngốc 6 tháng không? Sở gia là phú thương số một, tỷ không vừa lòng gả đi một năm, mà nay lão phu nhân bệnh nặng, muốn thiếu phu nhân tới tiếp quản việc trong phủ, mà tỷ thật sự có nỗi niềm khó nói đi không được, muội tạm thời thay tỷ một thời gian ngắn, trong thời gian đó muội dùng tất cả tiền bạc của cải thuộc về thiếu phu nhân cũng không sao, coi như cũng nên có trợ giúp cho bệnh tình của dượng.” Hạ Mạt Nhi nói một hơi, vả lại ném ra ích lợi thực tế hấp dẫn biểu muội của mình, nói đến đây, nàng ngừng lại, chờ Bạch Thiên Thiên đáp lại. Vì muốn cứu cha mình nên cô quyết định đồng ý.
Sự trở về khiến tướng công cô Sở Thành Dực không thèm ngó cô nửa mắt. Hèn chi tỷ tỷ mình lại không muốn quay trở về. Nhưng dần dần sự khéo léo và vung vén cho gia tộc đã khiến anh ngưỡng mộ và có cái nhìn khác cho nàng. Đêm đó trong cơn say chàng vào phòng nàng vội bước tới bên giường đè nàng ra và hôn thật sâu khiến nàng kinh hãi. Nhưng nàng cũng vô cùng vui sướng và cảm thấy thật tuyệt vời. Bạch Thiên Thiên đã hoà nhập vào cuộc sống của thiếu phu nhân nhà họ Sở và hạnh phúc với tình cảm của tương công thì đột nhiên tỷ tỷ cô quay về. Mọi chuyện sẽ như thế nào đây.