Liên Hân cả người nóng cháy, cơ thể giang thành hình chữ đại, bị treo cao trên không trung, điểm mẫn cảm trên dưới toàn thân ngứa ngáy vô cùng. Dâm dịch mang hương khí mê người rào rào từ trên rơi xuống, bên dưới một mảnh ngổn ngang, có vô số người đang đứng chỉ trỏ, vừa xì xầm to nhỏ vừa há mồm hứng lấy dâm dịch của cô.
Cảnh tượng kích tình lại kỳ quái. Chỉ là, nam nhân mà cô khao khát trong ảo tưởng lại không bao giờ xuất hiện. Liên Hân nhịn không được, cố gắng vùng vẫy tứ chi, cặp ngực no đủ lắc lư giữa không khí như muốn có người đến đây an ủi. Ai...ai làm ơn tới cứu cô...tiểu huyệt quá ngứa. Giống như có sợi lông chim, đang ở trong chỗ sâu nhất mà phe phẩy.
Liên Hân tỉnh dậy từ trong dâm mộng tra tấn chết người, cặp đùi dạng rộng, hai cánh hoa nhấp nháy đóng mở, giống như cái miệng nhỏ đang khóc lóc đòi sữa. Cô thống khổ mà rên rỉ, duỗi tay xoa xoa cửa mình, một tay còn lại đặt ở trên mồm hung hăng cắn chặt, hữu khí vô lực nhỏ giọng cầu xin. "Cầu ngươi, buông tha ta đi..."
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.