Liên Hân trì độn một lúc mới ý thức được bên kia rặng cây có người vừa đi vừa nhìn mình.
Cô cẩn thận liếc mắt một cái, cây cối thấp thoáng lờ mờ, nhìn không rõ lắm.
Liên Hân cũng không dám tò mò, tiếp tục cúi đầu đi theo đồng sự tiến vào bên trong.
Hàng rào cây rốt cuộc tới điểm kết, hắn bỗng nhiên từ phía bên kia vòng qua, sải chân một bước liền đứng chắn ngay trước mặt Liên Hân.
Cô hít mạnh một hơi, cả người lảo đảo, bị nam nhân thuận thế ôm eo đỡ lấy.
"A!"
Đoàn người đồng loạt xoay đầu, nhìn đến nam nhân soái khí đầy trời đang ôm lấy Liên Hân, ai nấy đều kinh hô ra tiếng.
"Sao vậy? Làm sao vậy?"
Liên Hân ngơ ngác mà nhìn biểu tình như cười như không của Tô Tử Tích, không hiểu sao cảm thấy chột dạ, cô liền dịch khai tầm mắt.
Hắn móc di động ra, lắc lắc trước mặt Liên Hân rồi nói "Mỹ nữ..."
Thẩm Ngọc hút một ngụm khí, không lẽ người đẹp ngời ngời như vậy lại muốn xin số điện thoại của Liên Hân? Không thể nào!
"...có thể bỏ chặn được không?" Tô Tử Tích rốt cuộc nói hết câu.
"???!!!"
Thẩm Ngọc ngây người.
Liên Hân xấu hổ mà đấm hắn một cái.
Thấy vậy, Thẩm Ngọc hiện tại đã ý thức được bọn họ là người quen, vội vàng nhắn lại một câu rồi nhanh chóng rời đi.
"Liên Hân, tôi đi trước nha, cậu cũng mau mau đuổi kịp đó."
Liên Hân nghĩ, nếu bây giờ không bỏ chặn, Tô Tử Tích sẽ không chịu buông tha, vì vậy cô đành phải thành thành thật thật mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-dich-the-nuoc-hoa-cao-h/571304/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.