Dòng thời gian trôi mãi, tựa như là một cơn gió thoảng qua, không bao giờ quay đầu lại. Ký ức, giống như là một nốt nhạc mơ hồ vang lên, rơi vào lòng người, nặng trĩu những cảm giác tổn thương đang xen kẽ tổn thương. Một trái tim đã rạn nứt, phải mất bao lâu mới có thể lành lại? Một cuộc đời chứa đựng nhiều thương đau, phải làm sao để hoàn toàn không nhớ đến?
Mỗi người chỉ có thể sống ở trên đời này một lần, cho nên, họ thường tin tưởng và gửi gắm vào cuộc sống rất hiểu. Nhưng có những việc, không phải ta muốn làm là được. Ai cũng có nảy sinh ra cảm giác đố kỵ trong lòng, cậu cũng thế. Bởi vì cậu có trái tim, có dòng máu đỏ tươi đang chảy theo mạch chảy. Cậu đã từng rất hạnh phúc, bởi vì cậu có gia đình. Nhưng gia đình, định nghĩa của nó là quá to lớn, ngay cả khi cậu được sống trong thế giới ấy cũng không thể nào hình dung ra.
Cậu đã từng rất hạnh phúc. Nhưng từ khi đứa em gái ra đời, tình cảm của cha mẹ phải chia đôi, không những vậy, cậu cảm nhận chính mình giống như là một kẻ dư thừa. Cậu ghen tỵ với em gái! Giá như cậu không phải mang trong mình cái gọi là "anh trai"! Và rồi, khi gặp anh, tất cả đã thay đổi...