CHƯƠNG 30.
Trong nháy mắt, Song Hỉ đau đến không nói nên lời.
Tương Văn Đào cũng rất đau, nhưng là bị Song Hỉ ép chặt nên đau, làm với xử nam quả nhiên sẽ có hai điểm không tốt, không thể chịu đau và không thể thả lỏng. Trong tình cảnh thống khổ này anh quả thật đã sinh ra một loại cảm thán: muốn đem cánh đồng hoang của Song Hỉ tận lực khai phá, xem ra anh cần phải chăm chỉ trồng trọt hơn mới được a.
Hai người vẫn tiếp tục duy trì tư thế cứng ngắc này mà chịu đau. Cho đến khi Tương Văn Đào cố gắng nhẫn nhịn mà lên tiếng dỗ dành cậu: “Thả lỏng một chút, thả lỏng rồi sẽ không đau nữa.”
Song Hỉ tức giận, mẹ nó lời như vậy mà cậu cũng nói được sau? Cậu thật rất muốn cứ như vậy mà kẹp hỏng nghiệt căn của Tương Văn Đào cho bỏ ghét. Nhưng mà, thật sự rất đau a, đau đến mức dù cậu biết Tương Văn Đào chỉ đang nói lời ma quỷ, cũng không thể không thử thả lỏng cơ thể, hy vọng khiến bản thân mình thoải mái hơn một chút.
Quả nhiên, ngay khi Song Hỉ chầm chậm buông lỏng, Tương Văn Đào chẳng những không lùi mà còn tiến thêm, đẩy một cái thật mạnh về phía trước, Song Hỉ đau đến muốn khóc thành tiếng.
“Cậu──” Cậu muốn mắng nhưng mắng không được, chỉ có thể há to miệng, cố gắng hít thở. Tương Văn Đào giờ phút này đã vào hết toàn bộ, cũng rất biết điều mà an phận, kiềm chế mọi cử động, đợi cậu từ từ thích ứng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-de-anh-lam-ban-trai-cua-em/2320387/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.