CHƯƠNG 7.
“Cậu bạn này, làm ơn tránh đường cho.”
“Nga!”
Bị nhắc nhở mới phát hiện mình còn đứng chắn ở cửa, Song Hỉ vội tránh sang một bên. Sau đó mới nhận ra người vừa nói không phải học sinh trong trường mà là một nam nhân còn trẻ mặc quân phục.
Sau khi cậu nhường đường thì ngoài cửa có mấy người giống như nam nhân kia không nâng thì cũng là xách hành lý đi vào. Nào thùng, nào túi du lịch, rồi túi lưới, bao to bao nhỏ chất đống trên mặt đất, hơn nữa trong phòng còn xuất hiện thêm vài quân nhân to cao, căn phòng vốn rộng giờ bỗng cảm thấy chật chội.
Có thanh âm giầy cao gót đánh lên mặt sàn, rất nhanh bước về hướng này, người chưa thấy đâu đã nghe tiếng: “Tiểu đội trưởng Vương, dưới tầng còn hai kiện đồ, trong xe còn một túi đồ ăn vặt, nhớ phải mang lên đó.”
Người vừa lên tiếng là một phụ nữ không còn trẻ. Tiểu đội trưởng Vương gật đầu một cái, dùng tay ra hiệu, dẫn theo mấy quân nhân kia đi xuống.
Song Hỉ đứng bên cạnh có chút tò mò nhìn, lúc này ít nhiều cũng hiểu được vì sao lại có quân nhân xuất hiện trong phòng ngủ của trường. Cậu liếc mắt nhìn Tương Văn Đào một cái, nghĩ thầm, bạn học này rốt cuộc có lai lịch thế nào, lại có thể sai sử quân nhân vận chuyển hành lý, còn chính mình lại như đại gia khoanh tay đứng một bên, phái đoàn này cũng quá lớn ấy chứ.
Ngươi phụ nữ kia nhìn Song Hỉ, giống như nói chuyện phiếm hỏi cậu: “Bạn nhỏ này tên gì vậy?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-de-anh-lam-ban-trai-cua-em/37281/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.