Tô Nhiễm nhớ tới câu nói cuối cùng của Lệ Minh Vũ, hồi lâu sau lắc đầu, "Thật sự không có gì." 
An Tiểu Đóa thất vọng, "Nói thật nha, trứng bồ câu tuy rất khốn nạn, nhưng mình thấy cậu đứng chung với anh ta đẹp lắm. Nói sao ta, à đúng rồi.Trời đất tạo thành, chính là hình dung hai người các cậu, nhìn thế nàocũng thấy xứng đôi." Cô vội tiếp tục: "Xin lỗi bạn yêu, mình không phảimuốn nói tốt dùm kẻ khốn nạn đó đâu. Chỉ tại mình thấy hai người các cậu quá có duyên với nhau thôi. Thành phố này nói lớn không lớn, nhỏ cũngkhông nhỏ, làm sao lại trùng hợp gặp nhau như vậy?" 
Tô Nhiễm khẽ thở dài một hơi, im lặng đi sang quan sát một căn phòng khác. 
"Tiểu Nhiễm, vậy còn lần gặp nhau ở Paris thì sao?" An Tiểu Đóa là một cô gái tò mò, bám sát theo Tô Nhiễm hỏi. 
Tô Nhiễm cầm thước, đo vách tường, trả lời, "Cũng không có gì. Anh ta chỉgiúp nhà họ Hòa đứng ra đầu tư vào nước hoa mà mình điều chế." 
"Wow...dựa theo" An Tiểu Đóa há to miệng bật ra một tiếng, "Phim thần tượng đó,giống hình tượng của trứng bồ câu lắm nha. Có phải anh ta nhớ cậu không, nếu không thì làm sao lại chủ động tiếp cận cậu?" 
"Tiểu Đóa,cậu đừng quên, bốn năm trước là anh ta không cần mình, ly hôn rồi mớinhớ mãi khôn nguôi sao? Kết luận của cậu mắc cười quá." Tô Nhiễm lưu sốmình đo được vào laptop, bình thản nói. Căn phòng này tương đối tốt.Trên lầu còn có thể dành làm phòng điều chế hương. 
An Tiểu Đóanhún vai, "Có một số 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-kinh-mong-99-ngay-lam-co-dau/795488/quyen-4-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.