Suốt dọc đường tới nhà họ Hòa, Tô Nhiễm luôn bồn chồn. Cô sợ ở đây đụngmặt Lệ Minh Vũ, càng sợ gặp phải Hòa Vy. Tuy cô rất muốn biết tình hìnhcủa Hòa Vy, nhìn vết thương của chị cô như thế nào, nhưng nếu thực sựtrông thấy, lòng cô ít nhiều cũng thấy xấu hổ.
May thay, nhà họ Hòa vào lúc này yên tĩnh vô cùng.
Bạch Sơ Điệp thấy Tô Nhiễm tới, vội vàng ra đón, kéo tay cô, còn chưa nói gì nước mặt bà ta đã chảy xuống.
Tô Nhiễm hoảng sợ, sốt ruột đỡ bà ta ngồi xuống, cầm khăn giấy đưa cho bàta, vừa an ủi vừa dịu dàng hỏi mọi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Nửa ngày sau, Bạch Sơ Điệp mới thôi khóc, lau nước mắt một cách tao nhã,đấm đấm vào vai mình, lên tiếng: "Tiểu Nhiễm, bây giờ chỉ có một mìnhcon mới giúp được dì Bạch. Cậu con, à không, là Bạch Lâm, em trai dìkhông biết tốt xấu. Hai ngày trước đi Macao bài bạc làm đổ nợ, suýt chút nữa đã bị người ta chặt tay. Dì là chị gái không thể ngồi yên làm lơ,đành phải giúp cậu ta trả tiền. Nhưng cậu ta thiếu nhiều lắm, dì khôngcó đủ..." Bà ta nghẹn ngào.
Tô Nhiễm vừa nghe liền hiểu, suy nghĩ một lát, "Cậu thiếu sòng bạc bao nhiêu?"
"Tiền thiếu sòng bạc dì đã trả thay cậu ấy. Nhưng tiền thiếu bọn cho vay lãicao nhiều lắm, dì không có khả năng." Bạch Sơ Điệp nức nở, "Cái thằngkhông biết tốt xấu đó đi Macao đánh bài, thua sạch rồi không cam lòng.Vì vậy, mượn tiền của bọn cho vay lãi cao gỡ vốn. Ban đầu thì thắng được vài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-kinh-mong-99-ngay-lam-co-dau/795489/quyen-4-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.