Nếu như mọi người trên thế giới này đều có một tuổi thơ hạnh phúc thì cô sẽ có một tuổi thơ bất hạnh. Nếu như họ có sự quan tâm chăm sóc của cha mẹ thì cô chẳng có thứ gì cả. Nếu như họ được tận hưởng sự ấm áp từ gia đình cô sẽ được tận hưởng sự lạnh lẽo từ cái gọi là gia đình ấy.
Từ nhỏ cuộc sống của cô đã rất bất hạnh. Không ai quan tâm, cũng không một ai thấu hiểu được tâm trạng cô. Cha mẹ thì hiển nhiên coi sự xuất hiện của cô không khác gì là không khí. Ngày ngày chỉ biết làm công việc của họ còn bỏ mặc cô. Nhiều khi cô vẫn nghĩ, đã không quan tâm cô tại sao còn cho cô đến với cõi đời này? Tại sao? Sự lạnh lẽo lúc nào cũng bao phủ trái tim cô làm đông cứng nó.
Rồi một ngày kia, người ấy xuất hiện, nói rằng người ấy thật lòng yêu cô. Mới đầu cô không dám tin tưởng vì cô sợ cái cảm giác đang được tận hưởng sự ấm áp bỗng cái giá lạnh đột nhiên dội thẳng xuống tâm can cô. Nhưng qua những hành động của anh, cô dần dần tin tưởng. Cũng vì cái sự ấm áp, hạnh phúc mà anh mang lại đã tiếp thêm sức mạnh cho cô. Nhưng rồi cuộc sống không như ta mong muốn. Anh biến mất. Cõi lòng cô như tan giã, trái tim như bị nứt thành trăm mảnh đau đớn đến tột cùng bủa vây quanh cô. Cô làm sao có thể sống được đây? Thiếu vắng anh, cuộc sống của cô còn ý nghĩ gì?