-Thì ra là chạy ra đây ngồi hả?
Hắn bất ngờ xuất hiện bên cạnh làm nó giật mình, vội vàng đưa tay quệt vội những giợt nước còn đọng trên mắt.
-Ừm, ngồi đây cho nó mát. Mà sao Khang biết Linh ở đây hay thế?
Nó cố cười thật tươi để che giấu cảm xúc, thuận tay nghịch ngợm những luống hoa bên cạnh.
-Khang đánh mùi của Linh được mà, làm sao trốn được Khang cơ chứ.
-Ồ, đánh mùi được luôn cơ đấy, ngày mai Linh sẽ tiến cử Khang vô sở cảnh sát.
Nó trêu chọc, còn hắn thì ngây thơ thật thà.
-Vô sở cảnh sát làm gì?
-Vô đó người ta sẽ huấn luyện Khang để Khang cùng biệt đội săn mồi đi đánh hơi bắt tội phạm.
Biết ngay mà, con nhỏ này chẳng bao giờ nói chuyện tốt lành cả, đầu năm đầutháng mà cứ chọc cho người ta tức mới chịu hay sao á.
Nhưng mà hôm nay hắn vui, nên tạm tha không chấp nhất với nhỏ này vậy.
-Còn nói chuyện với tôi kiểu đó nữa là tàn đời đấy biết không? Cơ mà hôm nay đi sở thú chơi đi
-Cũng được á, coi như dẫn Khang về thăm nhà.
-Chắc tôi bịt miệng cô lại quá.
Hắn quay sang cảnh cáo, mà con nhỏ này có sợ gì đâu, nghĩ sao người khôngbiết sợ như nó mà lại chịu nghe lời hù dọa của mọt sách này sao.
Thật hoang đường.
-Cậu hù ai vậy hả?
-Hù con cún ở đằng kia kìa, hài lòng chưa? Giờ đi thôi.
Hắn quàng vai nó dắt đi.
Cảm giác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-noi-cuoi-con-duong/2213924/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.