6h sáng, nó ngồi dậy ổn định tinh thần để đi tìm hắn. Mà tìm đâu bây giờ? Một xíu thông tin về gia đình hắn nócũng chẳng để tâm tới thì biết đi đâu mà tìm bây giờ.
Nhưng cũng mặc kệ, cứ ra đường rồi sẽ tính tiếp.
Nghĩ vậy, nó quyết định thay quần áo rồi ra ngoài với chiếc xe đạp cọc cạch của mình.
Vừa mở cửa, nó vô cùng kinh ngạc khi nhìn thấy hắn đứng ngay phía trước với nụ cười rạng rỡ.
Là hắn, vẫn bình an vô sự đứng trước mặt nó, là do nó quá lo lắng, do nónghĩ ngợi lung tung nên mới phải trải qua một đêm dài đằng đẵng như thế.
Ngay lúc này đây, cảm xúc vui mừng tràn về, nó chẳng nghĩ ngợi gì chạy đến ôm chầm lấy hắn.
A…a…
Hắn khẽ rên khi nó chạm vào vết thương trên người mình làm nó vô cùng ngạc nhiên.
-Khang sao thế?
-Không sao, tại…tại…tối qua bị té xe đó mà, nhưng mà giờ không sao nữa rồi.
Câu nói sặc mùi nói dối, nó nghe qua là thấy không bình thường rồi.
Đỡ hắn vào trong nhà ngồi, nó nhìn hắn thắc mắc.
-Khang bị té ở đâu thế? Có bị thương chỗ nào không?
-Không, chỉ là trầy trụa vài chỗ thôi à.
Không muốn nó quan tâm đến chuyện này nữa, hắn đánh trống lãng sang chuyện khác.
-Xin lỗi vì tối qua Khang không đến được, đừng giận Khang nha.
Nó nhìn những vết bầm trên người hắn mà muốn rơi nước mắt.
Một người ra đời sớm như nó, từng phải vật lộn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-noi-cuoi-con-duong/2213923/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.