Vương Nhất Bác về đến nhà, vừa bước chân vào cửa đã nghe thấy tiếng cười khúc khích của ai đó.
Ông Vương trông thấy con trai thì vẫy tay:
- Tiểu Bác về rồi hả con, lại đây ngồi đi.
Vương Nhất Bác không thoải mái nhưng vẫn tiến vào phòng khách, cậu nhận ra khách đến nhà hôm nay là cha con ông Bùi Gia Hiển. Vương Nhất Bác cúi đầu chào rồi ngồi xuống ghế bên cạnh cha mình.
Bùi Gia Linh thấy cậu liền cười tươi đưa ra một chiếc túi nhỏ.
- Cái này cho anh.
Vương Nhất Bác nhìn rồi hờ hững hỏi:
- Đấy là gì?
Bùi Gia Linh:
- Mứt che-ry, ngon lắm, em đặc biệt dặn người làm cho anh.
Vương Nhất Bác:
- Cảm ơn, nhưng tôi không thích đồ ngọt.
Bùi Gia Linh chưng hửng. Bà Vương thấy vậy thì cười nói:
- Gia Linh thật có lòng, cảm ơn con.
Bùi Gia Linh cười nhẹ nhàng:
- Dạ, không có gì đâu ạ.
Vương Nhất Bác ngồi đó nghe câu chuyện hỏi đi đáp lại cảm thấy thật tẻ nhạt.
Một lúc sau người làm đi vào mời mọi người tới phòng ăn. Vương Nhất Bác muốn khước từ nhưng vì nghĩ muốn giữ thể diện cho ba nên miễn cưỡng đi đến phòng ăn, cả bữa cậu chỉ chú tâm vào bữa tối của mình, không hỏi cũng không chuyện.
Sau khi tiễn khách ra về, bà Vương ngồi ở phòng khách, nhìn con trai mình:
- Tôi đã tính cả rồi, trước mắt Nhất Bác còn đang đi học nên hai nhà sẽ qua lại trong thời gian này. Mùa xuân năm sau sẽ làm lễ đính hôn, chờ hai đứa tốt nghiệp thì tổ chức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-khong-o-cuoi-con-duong/1719240/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.