Hôm sau, Vương Nhất Bác mang xe của Tiêu Chiến đến trường từ sớm. Cậu đứng ngoài cổng trường chờ anh.
Tiêu Chiến xuống xe taxi đã thấy Vương Nhất Bác đang đứng dựa vào tường bên ngoài cổng trường, cạnh cậu là chiếc xe đạp của anh.
Vương Nhất Bác trông thấy anh thì đứng thẳng lên.
- Lão sư.
Tiêu Chiến đi đến gần cậu, không nói gì. Vương Nhất Bác nhìn xuống chiếc xe rồi nhìn Tiêu Chiến.
- Trả lại xe cho thầy.
Tiêu Chiến mặt không biểu cảm.
- Cảm ơn.
Rồi anh dắt xe vào trong nhà xe, dựng chân chống, lúc này mới nhìn hai cái lốp xe, lẩm bẩm.
- Xem ra cậu ta vẫn còn có lương tâm.
**********
Vương Nhất Bác vào lớp, một lúc sau nhóm Vu Bân, Tống Kế Dương và Vương Hạo Hiên mới đến.
Tống Kế Dương bỏ ba lô lên mặt bàn của mình rồi đi ra chỗ Vương Nhất Bác.
- Nghe nói hôm nay lão đại đến trường rất sớm, có thật không vậy?
Vương Nhất Bác tay lật cuốn sách trên bàn.
- Cậu "nghe nói" nhanh nhỉ, cái trường này quả là lắm bà tám.
Vương Hạo Hiên đứng kế bên, gác tay lên vai Tống Kế Dương.
- Hôm nay thầy Tiêu đâu có tiết lớp mình, cậu đến sớm thế làm gì?
Vương Nhất Bác.
- Thích, được chưa?
Vu Bân giờ mới lên tiếng.
- Lão đại hôm nay lần đầu tiên đi sớm nên các bạn ngạc nhiên là đúng rồi. Cậu đến trường có việc à?
Vương Nhất Bác.
- Ừm.
Vu Bân còn đang định hỏi tiếp thì dãy bàn phía trên có mấy bạn sinh viên vừa đi vào, họ ngồi xuống ghế là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-khong-o-cuoi-con-duong/1719239/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.