Những người đó cô đều quen biết... Người đang khóc vật vã đó là mẹ cô , người bên cạnh an ủi ôm bà vào lòng nhưng khuôn mặt cũng đầm đìa nước mắt là Á Hân bạn thân của cô... Còn người đàn ông tuổi ngoài tứ tuần dáng người cao ráo đầy phong độ,đó là ba cô, khuôn mặt ông đau khổ đang nhìn hình người con gái trên bia mộ mỉm cười, ông không còn vẻ trang nghiêm như bình thường mà khuôn mặt trở nên hốc hác hằng rõ trên đôi mắt, có lẽ ông rất mệt mỏi... mà người trong hình đó không ai khác chính là cô: "Lâm Thiên Tuyết , hưởng dương 24 tuổi" thì ra cô đã chết , mọi kí ức như ùa về ..
Cô tận mắt thấy Hứa Vỹ cùng em gái cùng cha khác mẹ của cô đang ân ái trên chính chiếc giường của mình.. Hai người họ phát hiện ra cô đang đứng ở cửa Hứa Vỹ hoảng hốt mặc đồ vào đuổi theo cô.. Lâm Tiểu Phù cũng chạy theo nhưng để kéo Hứa Vỹ lại, không gì là chột dạ , vẻ mặt vui sướng mỉa mai .
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.