Nhìn ra bầu trời đêm , Lâm Thiên Tuyết bây giờ còn cảm thấy vô lý ,không hiểu sao giờ này mình đang ngồi trên máy bay , chỉ còn ba mươi phút nữa máy bay sẽ hạ cánh .Cô đi vội vàng chỉ kịp gọi điện báo ba cô một tiếng, chưa chuẩn bị gì đã vội vã lên máy bay, cô nghĩ mình chỉ đem tài liệu sang cho Tần Bách Nhiên là bay về nước lại , nên đem theo một bộ quần áo là được rồi....Vấn đề thật sự là cô không có thời gian soạn vali , lúc thư kí Trịnh báo , thời gian chỉ còn một tiếng nửa bay..Mà điều khó hiểu, cô chỉ là sinh viên thực tập tại sao lại giao một tài liệu của dự án quang trọng như vậy cho cô chứ??..Lúc đó cô có hỏi .
Thư kí Trịnh trả lời rằng:
-" Công ty sắp tới phải đón đối tác quan trọng , tôi phải ở lại công ty chuẩn bị, phải phiền cô đi một chuyến rồi...mà đây cũng là hoạt động trong thực tập của phòng thư kí , lẽ nào cô muốn từ chối"
Hazi...cô dám nói từ chối sao ,nhưng là công ty lớn nhất nước đấy, không lẽ không có nhân viên nào có thể làm việc này sao ? Nhưng cô nào dám hỏi . Đó là lí do giờ này cô có mặt trên máy bay..Chẳng bao lâu nữa cô được gặp anh rồi , nhưng nhớ lại tạp chí lúc sáng , Lâm Thiên Tuyết bĩu môi nghĩ thầm, cô chỉ đem tài liệu cho anh thôi , đưa xong cô về liền nha ...Ừ! thì nhìn thêm một cái cho đỡ nhớ, rồi sẽ lên máy bay về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-den-tu-anh/259763/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.