Hazi...từ nhà đến công ty không biết cô thở dài bao nhiêu lần.. anh đi công tác đã hơn một tuần rồi, ngày nào Tần Bách Nhiên cũng gọi về , nhưng cô vẫn thấy nhớ anh.Lâm Thiên Tuyết mặt mày ủ dột bước xuống xe.
"Thiên Tuyết"
Lâm Thiên Tuyết đứng đó cau mày nhìn người vừa mới gọi mình.Hứa Vỹ bước nhanh đến đứng trước mặt cô , anh phải gọi điện hỏi Á Hân mới biết cô đến T&T thực tập .
-" Sao lại tránh né anh ?"
-" Tại sao? Tôi phải tránh né anh?"
Mặt không cảm xúc , giờ nhìn thấy Hứa Vỹ cô lại nhớ lại mọi chuyện của kiếp trước, không hiểu lúc đó đầu óc cô bị chạm mạch chỗ nào , cứ nghĩ đến việc hắn và Lâm Tiểu Phù làm với nhau cô lại thấy bẩn, mối thù kiếp trước cô còn chưa tính sổ với hắn , còn dám tìm đến cô .
-"Em sao vậy..em giận anh chuyện gì sao?"
-" Không có.Trễ rồi tôi vào đây "
-" Thiên Tuyết"
Hứa Vỹ vội vàng nắm lấy tay cô, bây giờ chỉ cần nói chuyện cô cũng ác cảm với hắn huống chi là đụng chạm, Lâm Thiên Tuyết hét lớn rút tay về.
-"Đừng đụng vào tôi"
Thái độ bài xích, xa lánh rõ ràng như vậy nếu hắn không nhận ra nữa , có lẽ hắn là kẻ ngốc.Cách cư xử của cô làm Hứa Vỹ cảm thấy bẽ mặt , người ra vào nhìn hắn chỉ chỏ, tức giận là đều không tránh khỏi, hắn nở nụ cười mỉa mai.
-" Em đến đây thực tập, trốn tránh anh, là để được gần gũi Tần Bách Nhiên , đúng không?"
Không ngờ Hứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-den-tu-anh/259762/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.