Năm sáu tuổi, gia đình Đường Nguyên dọn đến khu chung cư gần nhà Lâm Cảnh. Gia đình Lâm Cảnh thuộc dạng giàu có, cuộc sống đầy đủ không thiếu thứ gì nên Đường Nguyên thường sang nhà Lâm gia để mượn đồ chơi của Lâm Cảnh. Đùng một cái, Lâm gia phá sản, Lâm Cảnh không còn là công tử nhà giàu nữa, mẹ hắn không chịu nổi áp lực liền bỏ đi theo một người đàn ông khác. Ba hắn thất bại suốt ngày chỉ biết say xỉn, chửi mắng đập đánh hắn.
Lâm Cảnh trở nên tàn tạ, không ai chăm sóc, quần áo rách rưới, tóc tai bù xù, Đường Nguyên từ đó cũng không sang nhà Lâm gia chơi nữa. Cho đến một ngày, Lâm Cảnh bị tên nấu rượu cường bạo, Đường Nguyên xông vào cứu cậu, đưa cậu về nhà tắm rửa sạch sẽ. Từ đó hai người trở nên thân thiết với nhau hơn. Lâm Cảnh tự học cách chăm sóc bản thân mình nên nhìn gọn gàng hơn, còn vì Đường Nguyên mà tiết kiệm tiền, để giành mua sữa cho cậu.
Hai người họ tiếp tục lớn lên cùng nhau, cùng nhau đi học, cùng nhau trưởng thành. Và họ cũng không thể ngờ rằng, trong thâm tâm mình lại xuất hiện một thứ tình cảm, một thứ tình cảm không thể nói nên lời. Chỉ biết rằng nếu không tìm thấy người kia, họ liền điên cuồng mà tìm kiếm, cảm xúc của người kia cũng chính là cảm xúc của bản thân mình. Tình cảm của họ cứ thế, êm đềm nhưng có lúc lại vô cùng mãnh liệt. Chỉ biết ra đời này kiếp này sẽ không thể sống thiếu nhau.