Đến cuối năm, các loại tiền thưởng lớn nhỏ phân đến từng đầu người, lúc Tô Dịch nhận bao lì xì từ tay ông chủ lập tức rút một xấp ra trước mặt mọi người, chia cho bốn trợ thủ đắc lực của gã, trong đó có cả Diệp Mạc Bắc.
Mọi người vừa ngạc nhiên vừa hâm mộ, lại không có bất mãn. Bốn trợ thủ này đều là máy bay chiến đấu trong phòng kinh doan, không có họ tiền lì xì năm nay đừng mong dày thế này.
Ông chủ nói, tiểu Tô cậu đúng là không nể tình, đây không phải đang chê tôi cho thiếu à?
Tô Dịch cười tủm tỉm đáp lại: nào có, cấp dưới đáng yêu của tôi bình thường bị tôi chà đạp không ít, vì để tết năm nay không bị đâm hình nộm, tôi có thể không cho nhiều hơn chút à? Vả lại, Tô Dịch tôi có thể có hôm nay, là công lao của một mình tôi ư?
Ông chủ vỗ vai gã rồi đi, một trong bốn người ôm quyền nói với Tô Dịch: chúc mừng phát tài chúc mừng phát tài.
Lúc tham gia bữa tiệc tất niên, Tô Dịch hỏi Diệp Mạc Bắc, tết năm nay có định trở về không?
Diệp Mạc Bắc ngạc nhiên nhìn gã, hiển nhiên không ngờ ngay cả việc mình không muốn về đối phương cũng biết.
Tô Dịch nói, đúng là cha mẹ già nhà tôi được chị tôi đón ra nước ngoài, muốn cùng đón năm mới không?
Diệp Mạc Bắc nói, ngài đừng làm khó tôi, ngài đi với tôi, các cô gái trong công ty chúng ta chẳng phải ăn sống nuốt tươi tôi à.
Tô Dịch cười ha ha: các cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-la/2725750/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.