Sinh hoạt gần đến cuối năm, cường độ công việc gấp đôi bình thường.
Trình Vũ Dương không hút thuốc lá, nhưng lúc đang bận sứt đầu mẻ trán thấy Lâm Cảnh ngẫu nhiên kẹp một điếu thuốc bạc hà thì không nhịn được nói đểu hắn:
-Cậu nói cậu không muốn cai thuốc, nhưng cũng không dám hút thuốc thường, đây không phải bị coi thường à?
Lâm Cảnh liếc nhìn hắn:
-Cũng như uống cocacola với uống cà phê, mùi vị khác nhau nhưng đều có hiệu quả giống nhau.
-Chậc, bị cậu nói vậy tôi lại muốn uống cocacola rồi. – Trình Vũ Dương bấm điện thoại nội bộ để trợ lý đi mua cho mình hai lon cocacola ướp lạnh.
-Cocacola giết tình. – Lâm Cảnh vừa bới tài liệu vừa nói.
-… Bây giờ chúng ta coi trọng số lượng, không phải chất lượng. – Theo tuổi dần tăng, ngay cả Trình Vũ Dương cũng thỉnh thoảng đùa tục. Nhất là lúc có mặt Lâm Cảnh, chuyện tục của hai người đều xoay quanh chuyện chỉ hai người họ biết.
Có lẽ cũng vì hai người này ra vẻ đạo mạo với bên ngoài quá lâu.
-Vinh Châu mời khách mấy ngày nay đều khấu trừ vào tiền lương của cậu. – Lâm Cảnh liếc mắt nhìn hắn.
-Ha ha, coi như tiền lì xì cảm ơn cậu. – Trình Vũ Dương cũng không yếu thế, trừng mắt lại.
Hai người vừa nói vừa làm việc, hiệu suất lại không hề giảm. Chả mấy chốc mấy bản hợp đồng đã ký xong, Lâm Cảnh cầm tài liệu chuẩn bị về phòng làm việc của mình, vừa muốn mở cửa đã bị đẩy từ ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-la/2725744/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.