Trong quán cà phê tối tăm, Kha Tiểu Hạ trầm mặc hồi lâu rốt cuộc đặt cái ly trong tay xuống, nhìn người đàn ông áo mũ chỉnh tề đối diện há mồm muốn nói lại thôi. “Kha tiểu thư, nếu không cứ như vậy đi! Tôi rất vừa lòng với cô! Cuối tuần là ngày tốt, chúng ta liền quyết định hôn sự thôi!” Người đàn ông duỗi tay muốn cầm tay cô.
Kha Tiểu Hạ cẩn thận tránh đi, đôi mắt tỏa ánh sáng, “Hôn sự cứ định như vậy sao?” “Đương nhiên! Chỉ cần Kha tiểu thư không chê tôi!” “Tôi đương nhiên không chê! Anh làm việc ở văn phòng, dáng dấp lại lịch sự như vậy! Chỉ là……” Kha Tiểu Hạ do dự trong chốc lát, muốn nói lại thôi. “Chỉ là cái gì? Kha tiểu thư có yêu cầu gì cứ nói, ví như phương diện tiền mừng?”
“Không không không……”