Đêm trời tối tăm, từng hạt mưa nhỏ vang tí tách tí tách. Tầm chạng vạng tối, Kha Tiểu Hạ dẫn Kha Đậu Đỏ đến nghĩa trang. Bởi khi đó chắc chắn con cái ruột của Kha mẫu đã đến thăm bà rồi, mà cô không muốn chạm mắt bọn họ, bọn họ cũng chẳng muốn nhìn thấy cô.
Nghĩa trang đầy rẫy những tờ tiền vàng và hoa tươi, chỉ có Kha Tiểu Hạ không mang thứ gì.
Cô dắt Kha Đậu Đỏ đến trước bia mộ, đứng lặng im hồi lâu. Kha Tiểu Hạ ngắm nhìn ảnh chụp trên bia, hốc mắt dần dần ướt át.
Mẹ ngoài ý muốn qua đời, đó là một ngày bà đến trường học thăm cô, mới xảy ra tai nạn xe cộ. Khi đó mẹ dẫn Đậu Đỏ tới cùng, thời điểm xảy ra tai nạn, bà ôm chặt Đậu Đỏ trong lòng, cậu bé an toàn chẳng có lấy một vết thương.
Kha Tiểu Hạ nói: “Kha Tiểu Đậu, con quỳ xuống dập đầu cho bà mấy cái nhé.”
Lần này Kha Đậu Đỏ rất nghe lời, thân thể nhỏ nhỏ khẽ khàng quỳ xuống vái lạy mấy cái. Xong xuôi, Kha Tiểu Hạ kéo cậu đứng dậy, lại nhìn bia mộ một lúc lâu, chung quy cô vẫn không nhịn được thầm rơi nước mắt. Ngoại trừ con trai Đậu Đỏ, Kha mẫu chính là thân nhân duy nhất trên đời này của cô. Chỉ là, bà cứ như vậy mà ra đi rồi.
Nếu không phải bởi vì bà đường xá xa xôi đến thăm cô, có lẽ đã không có tai nạn xe cộ, cô cũng chẳng phải xa cách bà đến tận cùng thế này.
Nếu cô có thể nói với bà một ngàn một vạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hang-ty-hao-sung-ong-xa-tong-tai-tu-tren-troi-xuong/746812/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.