Ta sẽ c.h.ế.t chăng? C.h.ế.t cùng với Ninh Thừa An? Nghe ra cũng chẳng tệ.
Từ nơi xa vọng đến tiếng bước chân dẫm trên tuyết.
Có người dừng lại trước mặt ta, cúi đầu nhìn xuống.
Lưỡi kiếm lướt nhẹ trên mặt ta, từ gò má đến cổ họng, phán đoán sống c.h.ế.t của ta như rắn lạnh nhả lưỡi.
Người cầm kiếm đang do dự không biết có nên g.i.ế.c ta hay không.
Mà người cố chấp muốn đoạt mạng ta như vậy, chỉ có một người.
Ta cố hết sức ngẩng đầu lên, giữa gió tuyết vươn tay, túm lấy gấu quần của A Vô.
Ta cố gắng nặn ra vài chữ: “Sống c.h.ế.t của ta tùy ngươi định đoạt, xin hãy cứu Ninh Hầu trước.”
A Vô ngẩn người một lát, rồi xoay người bỏ đi.
Chỉ còn một mình ta cuộn tròn giữa thiên địa bao la, rồi hoàn toàn ngất đi.
Trong lúc nửa tỉnh nửa mê, ta cảm nhận được một luồng nhiệt lưu truyền ra từ sống lưng ta.
Sau đó, nó như dung nham nóng bỏng chảy xiết qua tứ chi bách hài của ta, rồi lại nuốt chửng ta vào trong đó, nóng rực thiêu đốt xương cốt ta.
Ta ý thức được mình đang ngâm trong một suối nước nóng.
Ta ngửa cổ lên, vươn tay muốn túm lấy thứ gì đó, miệng không ngừng kêu đau.
Người đứng trước mặt ngẩn người một chút, rồi để mặc ta cùng bị kéo vào trong suối nước nóng.
Giọng hắn trầm thấp: “Ngoan ngoãn yên phận đi. Suối nước nóng này có thể chữa khỏi hàn độc.”
Ta lại chỉ có thể cảm nhận được nỗi đau thấu xương.
Ta dùng tay bám lấy lồng n.g.ự.c hắn, không ngừng trèo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ham-ngoc-hoanh-chau/4891070/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.