

Ta vốn là nữ nhi thôn dã, vì muốn cầu may mà dùng dược với vị Tiểu Hầu gia kiêu căng, ngạo mạn kia.
Rõ ràng đôi bên chẳng hề ra xảy chuyện gì, nhưng ta lại giấu giếm, lừa hắn rằng ta và hắn đã chung chăn gối, nhất dạ xuân phong.
Tiểu Hầu gia vì muốn dứt bỏ sự đeo bám của ta, bèn ban tặng ta một khoản bạc lớn.
Ta ôm số tiền ấy thẳng tiến Thiên Hương Lâu, thỏa sức tiệc tùng, ăn uống linh đình đến nỗi phải nôn thốc nôn tháo vì tỳ vị không yên.
Ngoảnh đầu nhìn lại, Tiểu Hầu gia chẳng biết từ nơi nào đã cưỡi ngựa phi nhanh tới, đôi mắt sâu thẳm như mực nước hồ thu, cất giọng lạnh lùng:
"Ngươi không tìm đến ta, lẽ nào đã sắp đặt cho cái thai hoang trong bụng ngươi một phụ thân tốt rồi sao?"
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.