Ngàyhôm sau Đỗ Hiểu Tô đi làm mới biết tình hình động đất nghiêm trọng thế nào, bởihôm trước khi cô về đến nhà liền lăn ra ngủ ngay, không xem ti vi cũng chẳnglên mạng. Trên MSN xuất hiện thông tin khiến mọi người đều hoảng sợ, các trangmạng liên tục đưa tin về tình hình động đất, nhiều người không kìm được nướcmắt. Công việc trong công ty tạm ngưng lại, các đồng nghiệp đều chủ động quyêngóp, Đỗ Hiểu Tô cũng quyên một tháng lương, sau đó đến lúc nghỉ trưa thì cùngđồng nghiệp đi hiến máu. Cách lần trước hiến chưa đến nửa năm, nhưng cô biết rõnhóm máu của mình hiếm gặp, trong suy nghĩ của cô cũng chỉ muốn cứu thêm nhiềungười, dù là thêm một người cũng được.
Khôngtìm thấy xe hiến máu, đột nhiên lúc đó Thiệu Chấn Vinh gọi điện thoại đến, lúcnày có lẽ là khi anh trực ca sáng.
“HiểuTô”, giọng anh vô cùng gấp gáp, “Bệnh viện của anh nhận được lệnh phải tổ chứcđội cứu hộ đến Tứ Xuyên. Lúc nãy anh đăng kí rồi, bây giờ có thông báo bọn anhtrưa nay xuất phát”, dừng một lát anh nói tiếp, “Đợi anh quay lại, chúng ta nóichuyện tiếp, được không?”.
Tráitim cô bỗng trĩu nặng, nghe nỗi dư chấn sẽ kéo dài, vội vã nói: “Anh chú ý antoàn”.
“Anhbiết”, trong ống nghe lẫn nhiều tạp âm, có lẽ là đang ở trong hội trường, cũngcó thể ở ngoài, “Anh biết”, anh dừng một lát rồi nói, “Tạm biệt”.
Điệnthoại cúp máy, vang lên tiếng tút tút báo bận, cô đứng đó, trái tim chua xótkhẽ rung động. Cô sẽ dợi, đợi anh trở về, rồi sẽ nói thật với anh. Cô làm sai,cô sẽ can
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-thuong-phon-hoa/1245894/quyen-2-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.