Thư Liên từ trong ác mộng tỉnh lại, hạ thân đau đớn, cô giãy dụa cố gắng chống đỡ thân thể ngồi dậy, hỗn hợp chất lỏng trắng đục cùng tơ máu từ giữa hai chân tràn ra, nhắc nhở cô chuyện gì đã xảy ra. Đầu óc là một mảnh trắng xóa, không biết trong lòng mình đang có cảm xúc gì, dường như trống rỗng lại giống như bị lấp đầy.
Bên cạnh có một cánh tay khô quắc quàng bên gối cô, mơ mơ hồ hồ có thể nhìn thấy đó là một ông lão đầu tóc hoa râm hỗn độn, hắn ngủ rất say, hình như còn đang ngáy, giống như đang tràn ngập trong hương vị ngọt ngào thỏa mãn. Chính là người như thế này đã đoạt đi đêm đầu tiên của mình sao? chính là người như thế này, sau này sẽ là người chồng sớm chiều bên nhau của cô sao? Thư Liên cắn môi dưới, gian nan đứng dậy, mỗi một bước đi, đều cảm thấy giữa hai chân đau đớn, đầu óc ong ong , hẳn là di chứng sau khi say rượu, may mắn, may mắn là cô say, nếu không đêm qua, hẳn là rất khó để vượt qua.
Sau đêm đầu tiên đầy nhục nhã và gian nan, cô vội vàng trốn đi, không ngờ rằng ở trong thang máy lại gặp phải một người người đàn ông như dã thú... Hắn dùng ánh mắt cuồng dã, nguy hiểm, tràn ngập nhìn cô. Từ đó, cô liền chìm vào biển dục vọng đen tối, không có cách nào thoát ra...
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.