Cơn sóng gió về việc tặng hoa rất nhanh liền trôi qua, đối với người đàn ông mà mình yêu thương, Kiều Vũ Tâm luôn nhẫn nhịn chịu đựng – Đành chịu thôi, ai bảo cô ngây ngốc yêu thương anh chứ.
Ba ngày sau khi buổi lễ tốt nghiệp kết thúc, khi Kiều Vũ Tâm tỉnh lại trên chiếc giường to lớn, mới phát hiện nam chủ nhân chẳng biết đã đi đâu, chỉ lưu lại một tờ giấy trên tủ đầu giường --
Có công việc cần xuất ngoại, hai tuần sau sẽ trở về.
Cô cầm lấy tờ giấy kia, nhìn chữ viết mạnh mẽ dứt khoát của anh, trong lòng dâng lên một sự cô đơn.
Luôn luôn như thế, anh luôn sử dụng cái gọi là "Công việc", lặng lẽ rời đi. Tuy rằng mỗi lần anh đi đều sẽ để lại tin tức ngắn gọn, nhưng cô vĩnh viễn không thể quen với tình huống này, một mình bị bỏ lại cô đơn vô cùng.
Trong căn phòng rộng lớn, là nơi bọn họ ở chung đã bốn năm, cô thích nơi này, nếu có thể, cô còn muốn có thêm nhiều vật dụng nho nhỏ đáng yêu trong căn nhà này, ví dụ như… Một đứa bé cùng vài chú chó nhỏ với thanh âm vui đùa ầm ĩ.
Bỗng dưng, trong lòng cô cả kinh, phát hiện bản thân đã nghĩ quá xa, khuếch trương giấc mộng quá mức.
Mày phải nhìn thẳng vào sự thật! Kiều Vũ Tâm à, sao mày học mãi vẫn không xong?
Lắc đầu, cô vỗ vỗ hai gò má, hít thật sâu, bắt buộc bản thân đừng nhớ mong, suy nghĩ về anh nữa.
Cô còn có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giai-nhan-on-nhu-cua-hac-bao/2315783/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.