Doãn Ước do dự không biết có nên mở hay không.
Sắp mười hai giờ khuya rồi, cô nam quả nữ chung một phòng, ngộ nhỡ súng cướp cò…
Kỷ Tùy Châu gần đây, làm cho người ta có hơi lo lắng.
Cô cúi đầu xem bộ dạng hiện tại của mình, lại càng không dám mở cửa. Vì thế cô chuẩn bị từ chối anh, nhưng Kỷ Tùy Châu hoàn toàn không cho cô cơ hội này:
– Tôi đếm tới ba, nếu em còn không mở cửa, tôi sẽ tự mở bằng chiếc thẻ phòng vừa mượn được.
Doãn Ước cảm thấy bản thân đúng là gặp phải tên vô lại.
– Anh chờ một chút, nhanh thôi.
Cô vội trở vào tìm đồ mặc, khó khăn tìm được bộ đầm ngủ, họa tiết nhân vật hoạt hình, đằng sau là cái nón có hai tai thỏ, trông xì tin quá mức.
Não cô bị gì mà lại mua loại áo ngủ này.
Mới mặc xong bên ngoài truyền đến tiếng mở cửa, tiếng cửa điện tử đóng lại, bước chân trầm ổn của Kỷ Tùy Châu tiến vào.
Anh có uống rượu, nhưng không say, người còn đặc biệt tỉnh táo. Vào phòng không thấy Doãn Ước, anh liền đi vào phòng trong. Doãn Ước ăn mặc chỉnh tề đứng trước cửa chặn anh lại, đẩy anh trở vào phòng khách:
– Chủ tịch Kỷ, anh ngồi ở đây này.
Kỷ Tùy Châu như cố tình ngó nghiêng vào phòng:
– Sao vậy, bên trong có thứ gì không thể cho người ta biết à?
– Không có, không có mà.
Đồ phụ nữ thôi, không tiện để anh xem.
Trong phòng khách có ghế sô pha đơn, Kỷ Tùy Châu ngồi xuống rồi nói với Doãn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-nen-gap-lai/1275541/chuong-31-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.