Phản ứng đầu tiên của Doãn Ước chính là Triệu Sương đang nói dối.
Nhưng cô ta lại bắt đầu khóc lóc, âm thanh tấm tức chân thành, hình như không phải giả bộ. Doãn Ước mặc dù ghét Giang Thái, cũng không hy vọng Triệu Sương bị cuốn vào nhân mạng phải lên tòa. Nhà họ Doãn các cô đã có một đứa ngồi tù rồi, nếu Triệu Sương lại xảy ra chuyện, trong nhà thật sự sẽ không được yên.
Cô cúp máy liền nói rõ tình hình cho Kỷ Tùy Châu.
– Muốn xen vào à?
– Phải xen vào. Nếu đã biết, không xen vào không được- Tốt xấu gì cũng là người quen trong kinh doanh, truyền ra ngoài không tốt lắm.
Vì thế Lão Tần quay đầu xe, một lần nữa chạy về khách sạn. Hai người đi thang máy lên tầng 11, cửa thang máy vừa mở, nhìn thấy Triệu Sương quần áo không chỉnh tề lảo đảo chạy về hướng này. Chạy vài bước chân liền mềm nhũn, té ngã xuống đất.
– Có chuyện gì?- Doãn Ước đi lên đỡ cô ta, lại hỏi.
Triệu Sương rất thảm hại, bán khỏa thân, trên chân còn không mang giày. Cô ta cầm lấy tay Doãn Ước giọng run run nói:
– Giang Thái… Anh ta chết thật rồi.
– Đừng nói bừa- Doãn Ước lập tức túm cô ta lại, kéo cô ta đứng dậy.
Triệu Sương toàn thân run rẩy, không biết do sợ hay do bị lạnh. Bên cạnh, Kỷ Tùy Châu cởi áo khoác đưa cho Doãn Ước, ý bảo cô choàng cho Triệu Sương.
Sau đó, ba người họ lại quay về phòng 1108.
Đẩy cửa ra liền thấy, cảnh tượng trước mắt có thể nói là kinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-nen-gap-lai/1275536/chuong-29-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.