Kỷ Tùy Châu bước nhanh đến đuổi theo cô, một phen túm cánh tay cô lại:
– Tôi kêu cô lên giường mà, nghe không hiểu à?
Doãn Ước ngửi thấy mùi nguy hiểm.
Cô thử rút tay ra, phát hiện hoàn toàn không được. Vì thế, cô đổi sách lược khác:
– Chủ tịch Kỷ, bên ngoài tôi còn việc phải làm.
– Ngoại trừ pha cà phê, cô còn việc gì nữa?
– Thư ký Diệp bảo tôi photo tài liệu, tôi vẫn chưa làm xong.
– Vậy cô còn nhàn rỗi chạy đến văn phòng tôi loay hoay với cây cảnh. Trợ lý Doãn nhàn hạ thật đấy.
Doãn Ước bị anh bắt lỗi đến cứng họng. Công việc của cô đã làm xong, bởi vì như vậy mới có thể đến phòng làm việc của anh. Kết quả hiện giờ đi vào hang cọp, chạy đâu cho thoát.
– Tôi biết tôi sai rồi, lần sau nhất định sẽ hoàn thành xong công việc trước.
– Không cần, mấy chuyện đó sẽ có người khác làm. Bây giờ tôi có nhiệm vụ chỉ có cô mới có thể làm được, mau mau làm đi đừng khiến tôi thất vọng.
Doãn Ước nhìn chiếc giường đôi ngổn ngang kia, kiên quyết lắc đầu.
– Cô cũng không phải chưa từng làm mà, trước kia đâu thấy cô chống đối như thế.
Trước kia là bởi vì yêu anh, còn bây giờ, cô chỉ là người làm công, không có trách nhiệm phải lên giường cùng ông chủ.
– Nghe thư ký Diệp nói anh làm việc liên tục hai ngày, không mệt à?
– Mệt chứ, cho nên mới cần cô.
Kỷ Tùy Châu nắm mặt cô gác lên vai mình:
– Xoa bóp cho tôi nào,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-nen-gap-lai/1275535/chuong-28-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.