Bên ngoài vang lên tiếng cười khanh khách của Niệm Dao.
Nàng ăn uống no nê xong, lại chạy trở về.
Chạy quanh thân ảnh đang quỳ của ta hai vòng, vừa chạy vừa vỗ lên đầu ta, như đang dỗ dành một con ch.ó nhỏ không nghe lời.
Giọng non nớt nói:
“Tỷ tỷ ngốc.”
Nói xong, nàng nhe cái miệng chưa mọc đủ răng, nở nụ cười ngây thơ với ta.
Rồi lại tung tăng chạy đi.
Ngày hôm ấy, ta quỳ đến nửa đêm, bị nhiễm phong hàn.
Mẫu thân vì muốn ta “nhớ cho kỹ”, cố ý để đại phu đến chậm ba ngày.
Đến khi đại phu tới nơi, nhiệt độc đã xâm nhập phế phủ.
Từ đó, ta mang theo căn bệnh ho dai dẳng suốt đời.
…
Bệnh lui đi như tơ bị rút, cơn ho lại hóa thành một vết sẹo hằn sâu trong thân thể.
Ngày tháng trôi qua trong từng bước dè dặt.
Ta như rêu mọc nơi góc tường không thấy ánh sáng, lặng lẽ sinh trưởng.
Chớp mắt, Niệm Dao đã đến tuổi chính thức học quy củ.
Mẫu thân bỏ ra số tiền lớn, mời một lão ma ma từng từ trong cung ra, dạy nữ công và lễ nghi.
🍒Chào mừng các bác đến với những bộ truyện hay của nhà Diệp Gia Gia ạ 🥰
🍒Nếu được, các bác cho Gia xin vài dòng review truyện khi đọc xong nhé, nhận xét của các bác là động lực để Gia cố gắng hơn, chau chuốt hơn trong lúc edit truyện ạ😍
🍒Follow page Diệp Gia Gia trên Facebook để theo dõi thông tin cập nhật truyện mới nhé ạ💋
🍒CẢM ƠN CÁC BÁC RẤT NHIỀU VÌ ĐÃ LUÔN YÊU THƯƠNG VÀ ỦNG HỘ GIA
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-phong-te-vu-lai/5210031/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.