“Cửa tiệm cà phê kia tên là gì?”
Ăn xong bữa sáng, Khổng Kì Vân không tiếp tục truy hỏi vấn đề nụ hôn kia nữa mà bình tĩnh hỏi câu này.
Nữ nhân trước mặt tức giận trừng mắt nhìn tách cà phê trống không trong tay, nghe hắn nói sang chuyện khác thì rõ ràng nhẹ nhàng thở ra, giương mắt ngoan ngoãn trả lời.
“Tầm mộng viên.”
Hắn nghe vậy thì mày lại nhíu lại.
Tên tiệm cà phê này đúng là đầy tục khí, rất bình thường nhưng nghe vào tai lại không khiến người ta có cảm giác thoải mái.
Tầm mộng viên sao? Là tìm giấc mộng của ai? Miểu Miểu, hay là hắn? Đao Đồ Mi? Hay là Thiết Tử Chính?
Ý niệm này thoáng hiện ra trong đầu khiến hắn càng thêm không hờn không giận, mím môi càng nhanh.
Đêm qua, hắn chính là bởi vì nghe nàng nói rồi bị ảnh hưởng nên mới có thể có giấc mộng như vậy.
Hắn đem ý nghĩ trong đầu xóa đi sau đó nhìn nàng, hỏi lại: “Cô có nhớ địa chỉ ban đầu không?”
Nàng nói ra địa chỉ.
Hắn đứng dậy, nói: “Đi thôi, chúng ta đi qua nhìn xem, mang thêm cái áo khoác nữa.”
Miểu Miểu chậm chạp đứng dậy, hỏi: “Khổng Kì Vân?”
Nam nhân đã ra đến cửa liền dừng bước, quay đầu nhướng mày nhìn nàng.
“Anh có biết buổi sáng tới giờ anh đều ra lệnh cho tôi không?” Nàng lấy từ trên giá áo xuống một cái áo khoác màu bạc rồi đi đến trước mặt hắn.
“Thật có lỗi, tôi làm ông chủ lâu nên có thói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-mi-huong/2707284/quyen-2-chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.