Nàng nói ra hết.
Về Thiết Tử Chính, về Đao Đồ Mi, về Thượng Trụ Quốc và phu nhân của hắn, còn có cô gái trong tiệm cà phê bán cho nàng hộp hương phấn có bộ dạng giống A Linh như đúc và tất nhiên cả tiệm cà phê biến mất vô tung kia nữa …… Nàng nói đến thật lưu loát, không hề ngừng lại.
Máy tính của hắn nhẹ nhàng chạy, điều hòa trên tường cũng không tiếng động thổi gió lạnh tới.
Lúc này trong phòng ngủ của hắn trừ những tiếng đó thì không còn gì nữa.
Trên mặt hắn chẳng biểu lộ gì nên Miểu Miểu cũng nhìn không ra hắn đang cảm thấy thế nào.
Sau đó, hắn mở miệng, hỏi: “Buổi tối hôm nay cô chính là đi tìm tiệm cà phê kia hả?”
“Đúng……”
Cảm giác buồn nôn lại dâng lên một lần nữa, nàng không tự giác vỗ về hai tay mình.
“Anh cảm thấy tôi điên rồi phải không?”
Miểu Miểu run run mở miệng, muốn nở nụ cười tự giễu nhưng không có biện pháp, trong giọng nói còn có hoảng hốt không giấu được.
“Không.” Hắn thả lỏng tay, chậm rãi nói: “Tôi nhớ rõ lư hương và hộp đựng hương của cô để đầu giường.”
“Anh thấy chúng sao?” Nàng ngẩn người.
“Ân.” Hắn gật đầu, nói: “Ít nhất, cái đó không phải ảo giác của cô. Có lẽ trong tình thế khẩn trương, cấp bách cô mới nhớ nhầm địa chỉ của quán.”
Phải không?
“Anh…… Tin tưởng tôi?” Nàng không thể tin nhỏ giọng hỏi.
Một tháng nay, nữ nhân này đúng là có ngủ tốt hơn một chút.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-mi-huong/2707282/quyen-2-chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.