Đêm mùa hạ quá ngắn.
Sương mai trong suốt, nắng sớm quanh co khúc khuỷu.
Da thịt thân cận vô cùng ấm áp, khiến người ta tham luyến không buông, khó có thể tự kềm chế.
Hơi thở nàng như lan, mệt mỏi lui vào lòng ngắn ngủ say, bộ dạng xinh đẹp khiến người ta trìu mến.
Rõ ràng bề ngoài nàng nhu nhược, nhưng tâm lại kiên cường giống như vàng bạc.
Năm đó, chọn nàng không biết là may mắn hay bất hạnh của hắn.
Nếu đổi một người khác thì tâm hắn có còn lạnh lẽo cững rắn, chỉ nói đến vàng bạc, tính toán lợi ích? Hay hắn sẽ lại nảy sinh tình cảm và mặc người ta chà đạp?
Kinh thương hơn mười năm, hắn tuy không phải đa mưu túc trí, nhưng lại rất kiên trì, thế mà lại bại trong tay nàng.
Đêm qua, hắn tới đây, không vì cầu hoan, chỉ vì buồn bực chưa kịp bình ổn, cũng đã lo lắng nàng làm bị thương tay mình, lại không ngờ bị nàng đâm một đao, mất khống chế khiến hắn vừa chán nản vừa hối hận.
Hắn chán nản vì nàng thực nhẫn tâm, lại hận chính mình dễ dàng bị kích thích ra tính tình như vậy.
Hắn biết rõ, nữ nhân này khẩu thị tâm phi, nhưng nghe nàng chính mồm nói ra những lời này, lại vẫn bị thương đến máu tươi đầm đìa.
Hắn vốn là muốn nàng cam tâm tình nguyện.
Nhẹ nhàng, hắn lấy ngón tay lướt qua cánh tay nàng trơn bóng, lại lặng lẽ mơn trớn đôi mắt, đôi môi phấn nộn, đỏ mọng của nàng.
Hắn biết nàng đã tỉnh, nàng dù chưa mở mắt nhưng lại nín thở.
“Đồ Mi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-mi-huong/25819/quyen-1-chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.