Hạ Tư Tư nghe Nguyễn Ngộ Minh nói xong, lại càng không cam tâm, nếu nhưTrình Vũ Phỉ thật sự là mẹ của Tiểu Gia, thì cuộc sống của An Diệc Thành chính là bị người phụ nữ kia phá hủy, chẳng lẽ vì Trình Vũ Phỉ là mẹcủa Tiểu Gia, nên An Diệc Thành mới phải chấp nhận người phụ nữ kia, đểtừ nay về sau một nhà ba người sống cuộc sống hạnh phúc viên mãn? Vậyquá khứ phải chịu đau khổ của An Diệc Thành phải tính toán với ai? Chodù người phụ nữ kia được An Diệc Thành tha thứ, cô ta cũng phải trả mộtcái giá tương ứng mới đúng, mà không phải giống như hiện tại đường hoàng trở thành mẹ của Tiểu Gia như vậy, nhiều năm trước chưa từng phải trảgiá, nhiều năm sau lại trực tiếp tới hưởng thụ thành quả của An DiệcThành, chuyện này quá không công bằng. 
Sắc mặt của cô không tốt, Nguyễn Ngộ Minh cũng nhìn ra đầu mối,"Cô cũng đừng quá khó chịu." 
Nguyễn Ngộ Minh than thở một tiếng, cho dù Tiểu Gia không tìm được mẹ, thì chuyện gì cũng không tới phiên Hạ Tư Tư. 
"Con mắt nào của anh nhìn thấy tôi khó chịu? Anh mới khó chịu, cả nhà anh đều khó chịu." Hạ Tư Tư dừng xe lại, "Xuống xe." 
Nguyễn Ngộ Minh hậu tri hậu giác phát hiện có lẽ mình giẫm lên mìn rồi, được rồi, xuống xe thì xuống xe. 
Hạ Tư Tư chỉ cần vừa nghĩ tới cô thích An Diệc Thành nhiều năm như vậy,lại bị một cái người phụ nữ chính cô cũng không biết nhanh chân đếntrước, thì một luồng khí tức ở ngực không tiêu đi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dep-nhat-chinh-la-yeu-em/1976763/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.