Trình Vũ Phỉ không thấy rõ vẻ mặt An Diệc Thành lắm, lại có thể cảmthấy, nhất định là anh đang nhìn mình. Đột nhiên cô liền nghĩ đến lờinói của Tiết Giai Nhu, thái độ của người khác đối với cô là cái gì,chính cô lại suy đoán như thế nào, toàn bộ những điều này đều không quan trọng, quan trọng là bản thân An Diệc Thành nghĩ như thế nào, anh để cô tới sống cùng Tiểu Gia, để cho cô và Tiểu Gia thoải mái ở cùng nhay,điều này đã nói rất rõ thái độ của anh, vì sao cô lại hoang mang nữachứ? 
Cô vừa đi vào cửa chính, Tiểu Gia đã ra đón. 
"Mẹ, mẹ, mẹ......" Khuôn mặt Tiểu Gia tươi cười tựa như hình ảnh tươi đẹp nhất. 
Trình Vũ Phỉ liên tục trả lời ba tiếng, khiến Tiểu Gia cũng có chútngượng ngùng cúi đầu, ngay sau đó lại ngẩng đầu lên, "Con chỉ là rấtmuốn gọi mẹ." 
Mẹ, danh từ tốt đẹp biết bao. 
Trình Vũ Phỉ đưa tay trái ra, xoa mặt của Tiểu Gia. Tiểu Gia tò mò nhìnchằm chằm tay phải đang xách đồ của cô, hình như cảm thấy rất hứng thú. 
"Đây là đồ cậu con mua cho con." Trình Vũ Phỉ nghĩ đến Tiểu Gia nhiềumón đồ chơi như vậy, không biết Tiểu Gia có thích hay không. 
Tiểu Gia nghiên cứu chữ cậu một chút, "Chính là cái người là em trai của mẹ? A, con gọi là cậu, cậu mua đồ, nhất định con rất thích......" 
Để bày tỏ sự yêu thích, Tiểu Gia chủ động muốn tự xách túi, sau khi nhận túi đồ, thì lấy ngay món đồ chơi bên trong ra, ngoài 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dep-nhat-chinh-la-yeu-em/1976762/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.